TÂM SỰ NGƯỜI THI RỚT

 

 

 

 

 

Em ra phố thị học hành

Phận anh thi rớt thôi đành ở quê

Bấy lâu chẳng thấy em về

Phố vui đèn sách bộn bề lắm không?

Biết em có nhớ dòng sông

Nhớ màu xanh biếc cánh đồng quê ta

Nhìn con cò trắng bay xa

Bân khuân anh cứ ngỡ tà áo em.

Bài này đã được đăng trong Uncategorized. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

2 Responses to TÂM SỰ NGƯỜI THI RỚT

  1. Anh à, bài ni mà học trò đọc chắc …khóc quá!
    Chuyện nay học trò khác chi xưa, em làm thầy của các em, hiểu nhiều tâm sự nên thương lắm!
    Anh vui nhé!
    Quyển Mao Trạch Đông hay quá! Chừ nó đang chạy lòng vòng quanh anh em!
    Ái

  2. Có người thi đậu mà vẫn tiếc nuối con cò trắng bay xa khỏi tầm tay với của mình. Như thế mới thật là đau chứ! hihi.

Bình luận về bài viết này